Saturday, October 07, 2006

cảm thấy đáng ghét thực sự

khi xuất hiện những chữ "PHP" trên cái blog này.

Nếu...

Nếu tương lai của Pyramid là PHP, tương lai đó không có tui.

PHP to go enterprise

chuyện trong mơ...
PHP là cái gì?
  • Một thứ mà sơ khai được tạo ra như một thứ đồ chơi cá nhân
  • Mở rộng bằng cách làm giàu thêm bằng một mớ hỗn độn chắp vá
  • Một nền tảng chỉ cho web. Dạo sau này (đã cố gượng ép để) được dùng cho ứng dụng thường.
  • Một thứ phi chuẩn
  • Một thứ mà nếu cha đẻ của nó nói thật lòng cũng bảo: ặc, tụi mày làm quá, tao đẻ nó ra chỉ sau mấy phút suy nghĩ trong toalet định làm chơi chơi, tụi mày xài thiệt. Ặc lại còn đắp ngang vá xéo, ca tụng đủ điều. Mà ca cũng hay, thôi tao cũng làm liều, phóng lao mà hổng theo người ta nói lao đồ chơi.
  • Một thứ mà những đứa nhãi biết thêm Photoshop + MySQL thì coi trời bằng vun
  • Một thứ công cụ đã lớn (về lượng thôi) nhưng vẫn là đồ chơi. Muốn làm X, tui có cái X-maker nè, hàng hiệu đó. Sáng tạo ra cái mới ư, từ này lạ quá?
  • Chưa đáng một con ốc trong cả bộ máy ứng dụng enterprise. Không biết gì về distributed, ko có thread, không có public spec. Đồ-chơi-maker thì chỉ đáng để làm đồ chơi.
  • Thứ mà càng làm càng ghét, ghét hơn cả VB. Vậy mà cũng có hàng tá kẻ mang PHP lên tầm enterprise. Nực cười.
  • Một trong những thứ đáng xấu hổ nhất của giới mã mở.
tức?
mặc.

Với những người cấp tiến

dùng lý lẽ xác đáng để thuyết phục thì còn được. Với những con người bảo thủ bạn dùng lý lẽ được chăng?

Bao nhiêu lần dùng lý lẽ, họ tuân thủ chỉ đơn giản là do có chỉ thị từ bên trên. Hễ có cơ hội là họ nhào ngay ra để bẻ lại, để quay lại cái con đường cũ. Nhưng, khôn khéo hơn xíu thì trước khi bẻ lại, ráng xuy xét nhé...

Thử sống một ngày không bảo thủ đi...

Wednesday, October 04, 2006

Bệnh...

lại bệnh, chẳng hiểu ra làm sao nữa... trước đây có khi đến cả 3 năm liền chưa biết đến cảm sốt ho hen là gì, vậy mà lúc này cứ không cẩn thận là bệnh...
cứ bệnh mãi, chẳng làm được nhiều việc. công việc bê trễ...

lại cái cảm giác đang bị điều khiển, không chủ động trong công việc.
ghét cái cảm giác đó vô cùng...
sẽ phải vượt ra khỏi nó...